sư huynh trên đời đều đen tối
Sư Huynh Trên Đời Đều Đen Tối. Tối nay là ngày sinh nhật của lão gia nhà Mộ Dung, trong phủ Mộ Dung giăng đèn kết hoa, chiêng trống huyên trời, xe ngựa đông nghịt, không khí vui mừng dào dạt. Hôm nay Tuyết Nhan và đại công tử của Mộ Dung thế gia đã đính hôn, một lễ vật là điều hiển nhiên không thể thiếu được, nhưng mà chúc thọ, chúc thọ!
Điều khó khăn cho công tác điều tra, sau khi sự việc bị bại lộ, Huỳnh Văn Siêng đã nhanh chân bỏ trốn khỏi nơi cư trú. Trong quá trình điều tra, khoảng cuối tháng 10, cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bến Tre đã ký tiếp quyết định truy nã toàn quốc đối với Huỳnh Văn Siêng về
Sự tình đều đã xong xuôi, còn không đuổi người, đợi lát nữa Vong Thông cùng Thanh Nguyên liền muốn sinh sự. "Đa tạ chưởng môn sư huynh." Vong Thông đứng lên, mắt liếc Thanh Nguyên một cái, khinh khỉnh nói: "Hôm nay ta nể mặt sư huynh, cũng không so đo với người nào
Nói đến đây một vị sư huynh khinh thường nói: "Nữ đồ đệ này sau khi nghe được đã hung hăng cho hắn một trận, nháo đến thiên hạ đều biết." Không Hầu nhẹ nhàng thở ra, may mắn không phải sau khi bị ngự thú sư vũ nhục, vị nữ tu sĩ này liền đọa tâm, bằng không
Điển hình là trường hợp phụ huynh đèo theo con nhỏ, cả 2 đều không đội mũ bảo hiểm, phóng nhanh qua ngã tư. Sau khi phát hiện tổ công tác, người phụ nữ này định tăng ga bỏ chạy song đã bị lực lượng chức năng giữ lại, đưa vào chốt để làm việc. Tại chốt
Fragen An Den Partner Zum Kennenlernen. Tác giả Hồng Trần HuyễnThể loại Xuyên Không, Ngôn Tình...Giới thiệuTối nay là ngày sinh nhật của lão gia nhà Mộ Dung, trong phủ Mộ Dung giăng đèn kết hoa, chiêng trống huyên trời, xe ngựa đông nghịt, không khí vui mừng dào nay Tuyết Nhan và đại công tử của Mộ Dung thế gia đã đính hôn, một phần vật là điều hiển nhiên không thể thiếu được, nhưng mà chúc thọ, chúc thọ! Con dâu xấu này chẳng những đến gặp mặt bố mẹ chồng tương lai, mà còn có thể gặp gỡ những nhân vật quý tộc nổi nói giới quý tộc rất hay trông mặt mà bắt hình dong! Kết quả là, Tuyết Nhan tốn một ngàn lượng bạc, mua nghê thường vũ y lụa mỏng quý giá nhất "sai người từ trong hoàng cung lấy son bột nước của quý phi nương nương, dùng số tiền lớn mời sư phụ chải đầu nổi tiếng nhất kinh thành, thay nàng buộc tóc Phi Yến thiên hạ vô song, thậm chí phái người đưa hoa khôi đang xx với khách đến, để tự mình bôi phấn hoa vàng cho nàng. Trang điểm xong, Tuyết Nhan lấy gương soi mình, mỹ nhân trong kính có vòng eo mảnh khảnh, da trắng nõn nà, hai mắt long lánh ngôi sao, quyến rũ tuyệt mỹ, tươi đẹp đầy trời, khuynh quốc tao nhã, dung mạo vô song.***Quán chủ của y quán đệ nhất thiên hạ, đẹp như hoa, y học xuất chúng, cải tử hồi khi đính hôn, mới phát hiện ra vị hôn phu đã có người ưng nàng như bị dao đâm, lại bị người ám án kiếp trước, một mũi tên xuyên thời gian ngắn, nàng vượt đến mười năm sau, trở thành tiểu nữ nhi của Thần Long cung chủ - Lâm Tuyết vốn ngang ngược, nhưng sau khi bị sư huynh yêu say đắm nhiều năm cự tuyệt, thì nửa tháng không bước ra khỏi phòng, rồi bỗng nhiên tính cách biến hóa cho thần y Tuyết Nhan hoàn hồn vào nữ nhi của Thần Long cung chủ, vận mệnh sẽ ra sao?
Mộ Dung Thanh Li nhìn trăng sáng trên bầu trời, gió mát lùa bên cạnh, đêm dài thêm thâm trầm, khó mà ngủ yên Nhan đi ra ngoài phòng, chậm từng bước đi trong Thần Long con đường lá cây thay phiên phủ một lớp áo màu xanh, lá cây liễu nhẹ nhàng phe phẩy, bỗng nhiên, tiếng sáo du dương từ trong rừng cây truyền đến, làm cho ánh trăng mơ màng vô Nhan dừng chân, nghiêng tai lắng nghe, bất tri bất giác thời gian trôi qua rất lâu, mà tiếng sáo cũng chưa từng gián đoạn, bốn phía cùng nhau quay xung quanh tre xanh, không khí có chút lạ kỳ, đêm gió thổi qua cành lá phát ra tiếng vang xào xạt, tiếng sáo làm trong lòng nàng xao động bất nhiên, tiếng sáo dừng lại, trong rừng phát ra một tiếng cười Nhan giật mình, nghiêng đầu nhìn phía trong rừng, thấy trong bóng đêm thấy một dáng người hân dài đi tới, mỹ nam tử ngọc thụ lâm phong[1], ở dưới ánh trăng dần dần hiển lộ ra dung nhan tuyệt sắc, dáng người hắn nhẹ nhàng, cước bộ phiêu nhẹ, khinh công không hề thua nàng, Tuyết Nhan nhìn Bích Nguyệt[2] và gió lạnh chậm rãi dâng lên, sáng tỏ mà cao ngạo, mà hai mắt của hắn tối như mực giống như một viên ngọc màu đen diệu kỳ chớp động chiếu sáng, chói mắt làm cho nàng mê hoặc choáng váng.[1]tướng tá oai phong[2] Mặt trăng tròn như viên ngọc bích"Ngươi, xem đủ chưa?" Nam tử cười như không cười nhìn nàng. Tuyết Nhan bĩu môi, nghe giọng điệu hắn, hay là đang nghĩ rằng chính mình thật háo sắc?Ánh mắt sâu thẳm nam tử lướt qua, gợi môi lên, một cái tươi cười thôi cũng đủ **, hắn chỉ phía trên mặt cỏ, cười nói "Ngươi đứng yên rất lâu rồi phải không? Có mệt hay không, lại đây, cùng nhau nghỉ ngơi một chút." hắn tùy ý ngồi dưới đất, tôn quý tao nhã, tư thái cao quý giống như đang ngồi trên tọa ỷ hoàng kim, không có nhìn ra một tia mất tự này Tuyết Nhan xác thực đứng yên thật lâu, nhưng nghe tới khẩu khí của hắn, nàng tùy ý cười, lại coi như không có nghe được, cũng không tức giận "Ngươi xác định... Thật sự muốn ngồi cùng ta?""Đương nhiên, tiểu sư muội của ta." bên môi nam tử tao nhã mỉm cười, coi như rơi vào thế gian tuyệt sắc thần chi, hóa ra hắn đúng là Mộ Dung thế gia tiểu công tử, Vô Cực Môn bài danh vị thứ ba Mộ Dung Thanh Li."Chẳng lẽ ngươi không sợ ta háo sắc quấn quít lấy ngươi? Tam sư huynh của ta." Tuyết Nhan cũng rõ ràng ngồi lên, tò mò nhìn thẳng hắn."Vì sao sợ ngươi? Ngươi phải biết rằng... loại người như ta chỉ e sợ cho thiên hạ bất loạn !" Trong khi đang nói, Mộ Dung Thanh Li đã tiến đến trước mặt Tuyết Nhan, giọng điệu vừa giống thật vừa giống giả, vẻ mặt cười như không cười, gần thấy, mi của hắn cong liễu, tươi cười túy như Phong, khó nén quanh thân ngạo khí này, tuấn mỹ phàm trần, cái trán trắng noãn như ánh mặt trăng chói Nhan không khỏi tán thưởng, mười năm , kết quả thiếu niên trưởng thành ở nhà Mộ Dung nhiên là cái thứ họa thủy lam may nàng không phải háo sắc, cũng không dõi theo mặt hắn mà chảy nước Nhan cười nhẹ, nháy mắt mấy cái, hai tay nắm lại , giương mắt nhìn sao sáng trên bầu trời, đã vượt qua mười tưởng kiếp trước của nàng vẫn là vị hôn thê Mộ Dung Thanh Ca, kiếp này nàng đã biến thành nữ nhi của Thần Long cung chủ yêu say đắm Mộ Dung Thanh Li, không nghĩ tới thiên hạ đệ nhất y quán quán chủ, Phong Hoa khuynh thành, y thuật vô song, hai lần lại tái kiến Mộ Dung Thanh Ca cùng Mộ Dung Thanh Li huynh đệ hai người, chẳng lẽ kiếp trước nàng nợ Mộ Dung thế gia cái gì?Nàng ánh mắt phiêu xa, bỗng nhiên nhớ tới thiên hạ đệ nhất y quán, nhớ tới thân nhân chính mình, nhớ tới hai gã đệ tử Bạch Thuật, cũng nghĩ tới Mộ Dung Thanh Ca, cũng nhớ tới cái đêm đó, nhớ tới đao kia đã từng xuyên qua tim mình, nghĩ tới chính chết rồi... Nàng thậm chí còn không biết chính mình rốt cuộc được hỏa táng ở nơi nào? Chẵng qua thân thể của nàng, chỉ sợ đã biến thành bạch cốt, dài mai địa hạ, hết thảy, hết thảy, thật sự không dám tưởng tượng!Ai! Thời gian như thoi đưa, tạo hóa trêu người! Tuyết Nhan không khỏi thở điểm lúc nàng đang suy nghĩ, bỗng nhiên nghe được Mộ Dung Thanh Li thản nhiên nói "Tiểu sư muội, có người tìm ngươi!"Nghe vậy, trước mặt Tuyết Nhan đầy sao đếm không xuể, trong mắt ánh vào là tuấn nhan lãnh như băng, đúng là Duẫn ánh mắt giống như tên, dáng người thẳng, song chưởng thành quyền, trong ánh mắt mang theo nghiêm khắc trách móc nặng nề, giống nhau đang chỉ trích nàng tùy ý rời đi, Tuyết Nhan không nâng đầu lên, kỳ thật nàng cứ tưởng rằng Duẫn Ngọc đã ngủ, chán đến chết, ai dè lại vụng trộm chạy tới, không nghĩ tới Duẫn Ngọc tận chức tận trách bảo hộ nàng, đã mười hai canh giờ mà còn chưa nghỉ ngơi, chu toàn bảo hộ như thế, thật là làm nàng cảm thấy kinh nàng cúi đầu, Duẫn Ngọc vẻ mặt tuyết tan ba phần, hắn lạnh lùng nói "Nhớ kỹ, không thể tự tiện ra ngoài, cho dù là hôm nay , lần sau không được ra ngoài vào đêm khuya nghe chưa."Tuyết Nhan gật đầu, lại nghe Mộ Dung Thanh Li khẽ cười một tiếng, trêu tức nói " Ca Ca của ngươi thật tốt!"Duẫn Ngọc lướt qua hắn liếc mắt một cái, lạnh lùng nói "Chẳng lẽ ngươi không có ca ca?"Mộ Dung Thanh Li tao nhã mỉm cười, thản nhiên nói "Tất nhiên là có, nhưng mà đáng tiếc..."Tuyết Nhan giật mình? Trong đầu hiện ra bóng dáng Mộ Dung Thanh Ca, đáng tiếc... Rốt cuộc đáng tiếc cái gì?Đem nghi vấn thu ở trong lòng, nàng cười nhẹ, ra vẻ đang trầm mặt Tuyết Nhan hiện nụ cười tuyệt sắc, trong lòng lại thở dài, mặc kệ đáng tiếc như thế nào, nam nhân kia đại khái đã có người mình yêu, quan to lộc hậu, thậm chí có khả năng nạp thêm mấy thị thiếp mỹ nàng đã hoàn toàn buông tình cảm cá nhân đối với Mộ Dung Thanh Ca, nhưng dù sao, sau khi mười năm, cảnh còn người mất, trong lòng của nàng bỗng nhiên có chút tò mò, nhưng nàng vẫn cảm thấy không thoải mái, nàng lại muốn chứng minh cho thế gian này biết rằng trên đời vẫn còn có người tên là Tuyết thế, Tuyết Nhan ngẩng đầu, thật sâu nhìn Mộ Dung Thanh Li, nhịn không được nói "Đáng tiếc cái gì?"Duẫn Ngọc nhíu mày, đối với lời nói của nàng thập phần ngoài ý muốn, nàng quan tâm Mộ Dung Thanh Li ca ca sao, chẳng lẽ là yêu ai yêu cả đường đi?Ánh mắt thu lại, Duẫn Ngọc không nói gì, không biết vì sao, đến nửa tháng, hắn cứ nghĩ rằng nàng đã buông tha dây dưa Mộ Dung Thanh Li, nghĩ đến nàng trở nên nhu thuận như lúc còn nhỏ, nhưng ngay tại tối nay, thời điểm hắn phát hiện Tuyết Nhan lén ra ngoài, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy có chút bất an, lập tức đi vào rừng tìm nàng, mà quả nhiên nàng xuất hiện ở bên cạnh Mộ Dung Thanh Li!Quả thật, nàng đối với Mộ Dung Thanh Li vẫn như cũ là nhớ mãi không quên! Xem ra hắn đánh giá cao nàng!Mấy ngày nay, sự ẩn nhẫn của nàng đã đến mức giới hạn, hoặc trong lòng của nàng rất khó chịu, hay là đã học xong cách lạt mềm buộc chặt ?Duẫn Ngọc lạnh lùng nhìn Tuyết Nhan liếc mắt một cái, trong lòng không hiểu sao lại hờn giận đối với nàng. Tuyết Nhan tự biết bị Duẫn Ngọc hiểu lầm, cũng không buồn bực, ngược lại cho hắn một cái mỉm cười an tâm vô phương, tươi cười mang theo vô hạn phong này, Mộ Dung Thanh Li cũng liếc mắt nhìn nàng thật sâu, con ngươi đầy tò mò, đôi mắt thâm thúy tối tăm, say lòng người như rượu, làm Tuyết Nhan trong lòng áy náy nhảy dựng, không biết ánh mắt của hắn từ đâu ra mà có thể nhìn thấu lòng người. Vừa nhìn qua đi, hắn vẫn chưa truy cứu Tuyết Nhan vì sao bát quái như thế, chỉ vì hắn không có nhìn đến trong mắt nàng có sự khinh thường, tham lam, si mê, yêu say đắm... Mà ánh mắt của nàng trong suốt như nước, thần quang ly hợp, phảng phất như dòng nước từ suối chảy xuống khe núi, lại phảng phất như gió mát thổi giang sơn, rất động lòng người!Trừng mắt nhìn, lông mi dài nhỏ của Mộ Dung Thanh Li cong liễu, mỉm cười nói "Ta nói chuyện đáng tiếc đó là Bất hiếu có tam, vô sau vì đại[3], nay Mộ Dung thế gia tứ thế đồng đường[4], nhưng là thế hệ thứ năm thì vẫn không thấy, chỉ vì... Đại ca của ta đến giờ còn chưa có con, rất đáng tiếc!" giọng điệu nói chuyện của hắn tùy ý mà thản nhiên, vẻ mặt lại cao nhã, tựa như đế vương cao quý đang nói với nô tỳ.[3] Tội bất hiếu có ba không con nối dõi là tội lớn nhất[4] Là gia đình có 4 thế hệ cùng chung sống với nhau gồm Ông bà, bố mẹ, con, cháuDuẫn Ngọc xen vào nói "Nay đại ca ngươi hai mười bảy tuổi, nên phải nối dõi tông đường !"Mỉm cười, Tuyết Nhan trừng mắt nhìn tình hình trước mắt, cảm khái ngàn vạn, mười năm , Mộ Dung Thanh Ca cũng đã hai mười bảy tuổi, thời điểm nàng cùng hắn đính hôn, vừa thấy ngày sinh tháng đẻ, thế mới biết chính mình hớn lớn hơn so với hắn hai tuổi, thế mà Mộ Dung lão gia lại không thèm để ý, thậm chí an ủi nàng nói "Nữ lớn hơn ba tuổi thì ôm thỏi vàng, nữ lớn hơn hai tuổi thì ôm thỏi bạc." Kế tiếp ở bên trong phủ cực lực tôn sùng loại tư tưởng này, lại biến thành mọi người đều biết đến Mộ Dung còn nhớ rõ khi mới gặp Mộ Dung Thanh Li, hắn xưng hô với nàng là "Bà già" .Đối đãi với một nữ tử mà nói, nếu giận lắm thì chỉ có thế tới việc này, Tuyết Nhan nhịn không được kéo khóe miệng, liếc mắt Mộ Dung Thanh Li một cái, không biết tiềm chất ác độc của hắn còn tồn tại hay không?
Ban đêm gió mát miên man, Tuyết Nhan lười biếng duỗi lưng, mở cửa sổ khách điếm, nhìn ra nay là ngày sinh nhật của lão gia nhà Mộ Dung, trong phủ Mộ Dung giăng đèn kết hoa, chiêng trống huyên trời, xe ngựa đông nghịt, không khí vui mừng dào nay Tuyết Nhan và đại công tử của Mộ Dung thế gia đã đính hôn, một phần lễ vật là điều hiển nhiên không thể thiếu được, nhưng mà chúc thọ, chúc thọ! Con dâu xấu này chẳng những đến gặp mặt bố mẹ chồng tương lai, mà còn có thể gặp gỡ những nhân vật quý tộc nổi nói giới quý tộc rất hay trông mặt mà bắt hình dong! Kết quả là, Tuyết Nhan tốn một ngàn lượng bạc, mua nghê thường vũ y lụa mỏng quý giá nhất "sai người từ trong hoàng cung lấy son bột nước của quý phi nương nương, dùng số tiền lớn mời sư phụ chải đầu nổi tiếng nhất kinh thành, thay nàng buộc tóc Phi Yến thiên hạ vô song, thậm chí phái người đưa hoa khôi đang xx với khách đến, để tự mình bôi phấn hoa vàng cho nàng. Trang điểm xong, Tuyết Nhan lấy gương soi mình, mỹ nhân trong kính có vòng eo mảnh khảnh, da trắng nõn nà, hai mắt long lánh ngôi sao, quyến rũ tuyệt mỹ, tươi đẹp đầy trời, khuynh quốc tao nhã, dung mạo vô Nhan lộ ra răng ngọc tinh xảo, cười nói tự nhiên, quay đầu nhìn hai nữ tử trong phòng “Đương Quy, Bạch Thuật, các muội nói ta có đẹp hay không?”“Cực kỳ xinh đẹp ——” Đương Quy và Bạch Thuật trăm miệng một lời khen ngợi.“Đẹp bao nhiêu?”“Đẹp hơn linh chi ngàn năm nhiều”“Xinh hơn cả nhân sâm vạn năm!”Tuyết Nhan cười cười, thầm nghĩ thật đúng là những câu không rời ngành nghề, không hổ là đệ tử của thiên hạ đệ nhất y quán, ánh mắt rất độc đáo! Nói đến “Thiên hạ đệ nhất y quán”, không người nào không biết! Nay “Thiên hạ đệ nhất y quán” phân bố bao quát năm châu đại lục với một ngàn hiệu thuốc bắc, hai trăm gian dược đường, danh y ngàn người, đệ tử bìnhthường cả vạn người, từ Thái Y Viện thủ tịch thái y, cho tới thầy thuốc hương dã, có thể nói là phân bố khắp thiên hạ đệ nhất y quán nổi danh như thế, nhưng rất ít người biết được diện mục của chủ nhân y quán, Tuyết Nhan là nữ nhi nhưng lại chính là người đó, vì phụ thân Tuyết Nhan làquán chủ tiền nhiệm, y thuật siêu quần trong giới y học, đáng tiếc nam đinh trong nhà đơn bạc, chỉ có một thúc thúc còn ở tuổi trung niên, nhưng tính tình không khác gì một đứa con nít, mà khi Tuyết Nhan sinh ra thì tay cầm đan dược, từ nhỏ đã là một cô bé tài giỏi xuất chúng, thiên tư thông minh, chăm chỉ hiếu học, đã gặp qua thì không thể quên được, nhưng phụ thân không muốn cho nàng xuất đầu lộ diện, Tuyết Nhan chỉ có thể nữ phẫn nam trang, lén lút làm nghề y, trị không ít các loại bệnh phức tạp, từ ngày phụ thân qua đời, nàng có thể danh chính ngôn thuận kế thừa thiên hạ đệ nhất y nam lớn thành thân, nữ lớn phải gả, Tuyết Nhan bất tri bất giác đã đến tuổi thành gia cố ý từ mai mối ở trong kinh thành mang về bức họa của một nam tử, chọn lựa xong, mặc dù Tuyết Nhan miễn cưỡng đồng ý, nhưng ai ngờ lại thành đôi với người trong bức họa này, chỉ liếc mắt một cái lại chọn trúng đại công tử Mộ Dung thế gia —— Mộ Dung Thanh tử Thanh Ca, quân tử như Ngọc, nhớ đến Mộ Dung Thanh Ca, Tuyết Nhan nhịn không được sờ sờ hai gò má của chính mình, ẩn ẩn có một chút nóng lên! “Các em nói xem khi Mộ Dung Thanh Ca nhìn thấy ta, sẽ như thế nào?” Tuyết Nhan có chút khẩn trương.“Đương nhiên sẽ say mê!”“Ngay cả chúng em đều bị mê hoặc cơ mà, Mộ Dung công tử chắc chắn sẽ thích.” “Quán chủ muốn dung mạo có dung mạo, đòi tiền tài có tiền tài, ai không thích?”“Nếu lần sau tiểu thư cứ mặc như vậy, chỉ sợ sẽ nợ vô số mối tình phong lưu, làm cho Mộ Dung thiếu gia thương tâm!”“Được rồi, được rồi!” Tuyết Nhan nhịn không được đảo cặp mắt khinh thường, hai nha đầunày ở phương diện y thuật không tiến nhanh bao nhiêu, nhưng càng ngày càng biết cách vuốt mông ngựa! Bĩu môi nói “Các em đã thay ta chuẩn bị quà tốt đưa cho Mộ Dung lão gia chưa?”“Chuẩn bị xong rồi, xin quán chủ xem qua.”Đương Quy và Bạch Thuật từ phía sau mang ra một cái hộp gấm bảo thạch, mở ra nhìn lên, bên trong hiện ra đàn cổ có một không hai. Dao Cầm, vật trân ái của Hoàng phi tiền triều! Nghe nói Mộ Dung lão gia rất để ý cầm kỳ ThưHọa, thích cất chứa các danh phẩm đương thời, lại duy nhất thiếu loại đàn cổ này, cầm này là do Tuyết Nhan mướn người lặn lội trên đất dưới biển để kiếm, tìm thấy vật bồi táng này từ lăng mộ Đông Hải, ngay cả trên chiếc đàn cổ cũng được đính trang sức, là một viên ngọc trai từ biển sâu, giá trị cực kì xa trị lớn như thế, cũng đã biết được địa vị của nàng thế nào!Tài sản của quán chủ thiên hạ đệ nhất y quán rất giàu có, vốn là đối tượng mơ ước của nam nhân trong thiên hạ, nhưng nàng càng hy vọng phu quân của chính mình thật lòng đối đãi, cho nên, Tuyết Nhan đối mặt với thân phận của Mộ Dung Thanh Ca cũng khó tiếp thụ sao, gia đình giàu giấu giếm ý đồ xấu xa ở khắp nơi, vì thế thân phận của quán chủ đệ nhất y quán không được lộ ra để người ngoài lợi dụng, cho nên Tuyết Nhan đã tự bịa ra một thân thế Dung thế gia chỉ biết Tuyết Nhan là nữ nhi của một phú thương, lại là con cháu quý tộc có máu mủ, liền đồng ý cho hôn sự nhô lên cao, mây bay nhàn Tuyết Nhan bước vào khách đường của Mộ Dung thế gia, tức khắc thu hút vô số ánh mắt kinh ngạc, sau đó Tuyết Nhan bưng ra đàn cổ tuyệt trần, bên tai lại nghe những tiếng than sợ hãi không thể tin của khách, hiển nhiên Mộ Dung lão gia hả hê vô cùng, lập tức nói ra Tuyết Nhan chính là con dâu tương lai của Mộ Dung thế gia, tức khắc những lời khen ngợi như nước sông cuồn cuộn mà đến, Tuyết Nhan mỉm cười càng tươi, nhưng trong mắt không hề có ý cười, dường như tất cả không hề có quan hệ với người đứng dậy mời rượu, Tuyết Nhan lặng lẽ lắc mình, đi về phía sau viện tìm kiếm Mộ Dung Thanh hoa của Mộ Dung phủ, xung quanh đều là tre xanh biếc, cành lá sum suê, xanh um tươi Nhan đi vài vòng quanh vườn hoa, vẫn không thấy được bóng dáng của Mộ DungThanh Ca, tức khắc giữa lông mày xuất hiện vẻ thất vọng, chợt nghe được tiếng sáo du dương, thân hình dừng lại, nhìn thấy một thiếu niên tuyệt sắc phấn điêu ngọc mài ngồi trên đỉnh núi giả sau niên khoảng mười bốn tuổi, tựa hồ ánh mắt cất dấu ngạo chăm chú nhìn lên, hóa ra là tiểu thiếu gia của Mộ Dung thế gia, đệ đệ ruột của Mộ Dung Thanh mày của thiếu niên nhướng lên, con ngươi màu đen lóng lánh, dường như là một viênbảo thạch màu đen tuyệt đẹp khó tìm được trên thế gian này, ánh mắt quyến rũ này thật câu hồn đoạt phách, Tuyết Nhan không khỏi than nhẹ, thiếu niên rất tuấn tú, ngay cả Mộ Dung Thanh Ca cũng phải thua kém hắn ba phần. Nàng kinh ngạc nhìn thiếu niên, tức khắc quên luôn ý đồ của mình, thiếu niên thấy ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào hắn, không khỏi nhăn chặt chân mày.“Ngươi là ai?” Môi mỏng của hắn khẽ mở, giọng nói trong trẻo lành lạnh rất dễ nghe.“Ngươi không nhận ra ta?” Tuyết Nhan tiến về phía trước hai bước.“Vì sao ta phải nhận ra ngươi?”“Không biết cũng không sao cả, dù sao sớm muộn gì cũng phải biết.”“Hả? Đáng tiếc… Ta không hứng thú với vũ công! Hơn nữa người như ngươi không hề có tư sắc !”Nghe được lời nói châm chọc, Tuyết Nhan thản nhiên nói “Tối nay là ngày sinh của cha ngươi, ta là khách quý trong phủ.” Nàng đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “Khách quý” vài phần.“Khách quý?” Thiếu niên cười lạnh một tiếng “Hóa ra là khách quý đến, thất lễ! Hôm nay gặp mặt, các hạ cư nhiên ăn mặc như một con hồ ly tinh, trên mặt còn phết hai cân phấn trắng?” Lông mi Tuyết Nhan cong lên, mắt xinh đẹp trợn lên, thiếu niên trước mặt giơ tay nhấc chân mang theo vẻ cao quý, nhưng sao đầu lưỡi có gai, răng nanh có độc, không biết Mộ Dung thế gia dạy dỗ thiếu niên như thế nào? Thật sự là không có gia giáo! Nhưng nàng nể tình vì hắn là tiểu bối, không muốn so đo. “Cho ta hỏi, ngươi có nhìn thấy Mộ Dung Thanh Ca hay không?”“Ngươi tìm ca ca ta?”“Đúng vậy.” “Ngươi họ Tuyết?”“Hả? Ngươi nhớ ra ta?”“Đương nhiên là nhớ … Ngươi chính là bà già không lấy được chồng, phải không?” Mắt thiếu niên hơi nhướng lên, liếc xéo nhìn già không lấy được chồng? Đây là cái chuyện hoang đường gì thế này? Tuyết Nhan hít khí lạnh, nàng bận việc nghiên cứu y thuật, trì hoãn vài năm thanh xuân, cũng chưa đếnmười chín tuổi, lại bị một thiếu niên nhỏ hơn mình bốn năm tuổi châm chọc là bà già, rốt cuộc trên đời này còn thiên lý hay không ? Thiếu niên nhếch môi lên, không nặng không nhẹ nói “Ta xin khuyên ngươi đừng ôm hy vọng với đại ca của ta ! Nếu không hy vọng càng lớn thất vọng càng lớn!” Tuyết Nhan tao nhã nhìn hắn, thấy lời nói của hắn có chút quái dị “Có ý gì?”Thiếu niên nói từng chữ “Ngươi muốn biết không?”Thanh âm Tuyết Nhan trầm tư “Ngươi biết cái gì?” Thiếu niên vẫn tươi cười như trước “Nếu ngươi muốn biết nguyên do, bây giờ đi theo ta!” Tuyết Nhan chần chờ một chút, chân tiến về phía trước nửa bước. “Bà già… bây giờ hối hận còn kịp!” Thiếu niên chợt quay đầu, bên môi lộ ý vị hàm súc khó hiểu.“Ta làm việc gì cũng sẽ không hối hận.” Tuyết Nhan nhìn chằm chằm vào hắn, đoán rằng trong túi của hắn rốt cuộc chứa loại thuốc gì?Thiếu niên lại khẽ cười một tiếng, mang Tuyết Nhan tiến vào viện bị bỏ hoang của Mộ Dung phủ, viện ở đây vốn bị bỏ hoang mười năm, ngay cả bọn hạ nhân cũng không tới đây, hai người tiến tới đẩy cành lá qua, bước qua bụi cỏ, thiếu niên thỉnh thoảng dùngkhóe mắt miết qua bóng dáng của Tuyết Nhan, bên môi mang theo nụ cười quỷ bắc phất quá cành lá, một tòa nhà đập vào trong tầm người tới cửa sổ, trong phòng truyền đến âm thanh rên rĩ của một đôi nam nữ.“Là đây, đại ca của ta ở bên trong.” “Huynh ấy ở bên trong?” Vẻ mặt Tuyết Nhan trầm xuống.“Không tin ngươi nhìn đi.” Thiếu niên cười nhạt ngón tay đâm một lỗ thủng ngay cửa sổ, ngoái đầu nhìn lại cười, nụ cười mê chết người không đền mạng, Tuyết Nhan không có lòng dạ nào mà thưởng thức, vội vàng tiến đến gần, trong không khí sinh ra một sự trầm tĩnh hít thở không thông, đôi mắt lóe ra ánh sáng lãnh lẽo, như trông thấy sa mạc mông lung bên trong, hai thân thể trắng như tuyết ôm nhau thật chặt, nữ tử nũng nịu như tiếng hót chim vàng anh, trong thống khổ còn mang theo vui thích, tiếng thanh mát kiều diễm, còn hơn cả gió xuân mười dặm say lòng rằng Tuyết Nhan chưa biết mùi đời, nhưng không phải không hiểu chuyện gì đang xảy ra! Hóa ra… Đây là cái thứ gọi là thất vọng trong lời nói của thiếu niên này! Mộ Dung Thanh Ca thông đồng với nha hoàn lưỡng tình tương duyệt, ám độ trần thương, chuyện này ở Mộ Dung phủ không phải là bí mật trong số chuyện bí mật. Triền miên qua đi, hai người gắt gao dựa sát vào nhau, “Thanh Ca, một tháng nữa, huynh sẽ cưới nữ nhân kia! Muội sợ lắm!”“Muội sợ cái gì?” “Muội sợ, huynh thấy người mới cười, không thấy người cũ khóc.” “Yên tâm, ta sẽ không thích nàng ta.” “Thật chứ?”“Thật, ta thề chỉ yêu một mình muội, thề rằng vĩnh viễn không bao giờ chạm vào nàng ta.”“Thanh Ca… huynh… Thật tốt…” Tình nhân trong phòng lại uyên ương lần nữa, bóng dáng dây dưa, thở dốc liên tục. Hay cho tình duyên sông cạn đá mòn, tình ý triền miên, khoảng tình thật sâu, chàng chàng thiếp thiếp! Thiếu niên ghé mắt, ánh mắt trầm tĩnh, nữ tữ trước mắt tinh tế đoan trang, chờ coi trò hay, kế tiếp nàng sẽ phản ứng như thế nào? Có lẽ sẽ giận dữ giống loại đàn bà chanh chua chửi mắng? Chỉ thấy ánh mắt Tuyết Nhan nheo lại, mặt không chút thay đổi nhìn đôi nam nữ trong phòng. Thật lâu sau, cười lạnh nhạt, xoay người, rời niên giật mình, đuổi theo, nhíu mày nói “Ngươi không tức giận?” Tức giận? Tức giận ai? Tuyết Nhan thấy buồn cười, nhún vai, trước mắt tuy phải thành hôn, nhưng hôn sự giữa nàng và Mộ Dung Thanh Ca chẳng qua là biểu hiện giả dối, tùy thời có thể một vỗ hai khen, huống chi bọn họ không hề có lưỡng tình tương duyệt, thề non hẹn biển, vì sao nàng phải tức chứ? Nàng và Mộ Dung Thanh Ca chỉ gặp nhau có một lần, chỉ bằng mai mốt, từ ngữ phiến diện, chưa chắc gì đã hiểu biết đối phương! Sao nàng lại không biết, trong hôn nhân nữ nhân cổ đại và nữ nhân hiện đại khác biệt rất lớn! Nàng nguyền rủa cái lễ giáo thời phong kiến đáng giận này, hại không biết bao nhiêu nam nữ! Trong lúc đó, giữa nàng và Mộ Dung Thanh Ca cũng không có cảm tình, nên sẽ không tồn tại sự phản bội, huống chi người làm nghề y, xưa nay lòng dạ rộng rãi, Tuyết Nhan mỉm cười xoay người, nhưng đáy mắt không hề có chút ý cười, vỗ vỗ bả vai thiếu niên, dịu dàng nói “Mộ Dung tiểu công tử, phiền ngươi làm giúp ta một việc này!”“Chuyện gì?”“Trở về nói cho ca ca ngươi biết, nói rằng ta hủy bỏ hôn nhân với hắn, nhớ chúc bọn họ có tình yêu sẽ thành người thân!” “Ngươi không muốn gả cho huynh ấy sao?” Thiếu niên hơi giật mình, không ngờ rằng nữ nhân này vẫn còn loại cốt khí đó?“Còn nữa… Cám ơn ngươi.”“Vì sao cám ơn ta?” Thiếu niên lại là ngẩn ra.“Đa tạ ngươi mời ta xem đông cung đồ miễn phí ! Đáng tiếc dáng người Mộ Dung Thanh Ca rất bình thường, công phu trên giường không có gì đặc biệt.” “…” Thiếu niên nhíu mày. “Ta sẽ đi, còn nữa… Nhớ rõ đưa tất cả món quà của ta tặng cho hắn, ta không thích dây dưa vào nam nhân đã từng bị đụng chạm.” Tuyết Nhan phất tay áo, vẻ mặt thản nhiên, tư thái tao nhã, bóng dáng dần dần nhập vào bóng tối trong rừng. Thiếu niên ngưng mắt nhìn bóng dáng rời đi của Tuyết Nhan, khuôn mặt bình tĩnh chứa hứng thú, nghĩ thầm nử tữ này thật đúng kì quái!Màn đêm như nước, ánh trăng tinh khi rời khỏi Mộ Dung phủ, Tuyết Nhan mới phát hiện. Tối nay không đi chia rẽ một đôi uyên ương, có thể nói là công đức vô lượng! Chỉ mong Phật tổ có thể phù hộ cho nàng một vị hôn phu tốt, là nam nhân hoàn mỹ nhất!Nghĩ đến đây, Tuyết Nhan không khỏi mỉm cười một tiếng, ánh trăng chiếu vào mặt của nàng, khuôn mặt của nàng điềm tĩnh mà xinh đẹp, dường như trên trời đất chỉ còn lại có gió mát mưa nhẹ bóng áo bay bay, có tiếng vù trên cành khặc khặc kêu to, đôi cánh màu đen vũ động, bỗng nhiên, một mũi tên nhọn hoắc thẩm thấu mười phần kình lực, chợt lóe kịch liệt trên tầng mây mù trên không trung, đánh xuống mang theo sức mạnh dời núi lấp biển, gió mạnh mưa to gào thét, lập tức bắn về phía lồng ngực của nàng! Tuyết Nhan tự tin rằng binh khí bình thường không thể gây thương tổn mình, võ công của nàng và y thuật đều tuyệt nhất, nhưng đối phương lại dùng thần binh lợi hại như thế, chẳng lẽ có người cố ý đẩy nàng vào chỗ chết? Rốt cuộc là ai có thâm cừu đại hận vớinàng? Tuyết Nhan trừng to mắt, bị tình thế áp bức bách không thể động đậy, trong lòng rùng mình, đồng tử chiếu rọi ra mũi tên sắc bén màu vàng như rồng thần bắn về phía nàng!
Bạn đã đọc chương mới nhất ĐóngTự động mua VIP Tương tác của người hâm mộ Phiếu VIP Đề cử Số phiếu trong tháng này 131394 Hạng 2Thiếu7882để bằng với hạng trước Bình chọn1phiếu=100điểm người hâm mộ Thưởng Số người thưởng tuần này 756 Hôm nay85người Thưởng100xu=100điểm người hâm mộ Bình luận Tác phẩm cùng tác giả Thiên Hạ Đệ Nhất Yêu Nghiệt Thể loại Cổ đại, np 1 nữ nhiều nam, trọng sinh, 1 chút huyền huyễn, 2S sạch, sủng, nam nữ cường. Số chương 254 Editor Nhisiêunhân Raw khuynhdiem Convert ngocquynh520 LQĐ Kiếp trước, nàng là mị Tiểu Sư Muội Xinh Đẹp Tiểu Sư Muội Xinh Đẹp của tác giả Hồng Trần Huyễn là câu chuyện về cuộc sống và số phận bi đát của nàng mặc dù cho đó là một cuộc sống hoàn toàn mới...Người xưa có câu "Hồng Nhan Bạc Thiên Hạ Đệ Nhất Nịnh Thần Một tiểu thư xinh đẹp cùng với tình bạn xuyên suốt 13 năm với anh, cứ tưởng rằng mọi thứ cuối cùng sẽ hóa thành tình yêu nhưng rồi mọi chuyện lại phản lại chính ước mơ hạnh phúc của nàng...Một Có thể bạn sẽ thích Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 6400 lượt đọc Nàng Cáo Đơn Độc 423 lượt đọc Ngụy Thiếp 1089 lượt đọc Tà Vương Truy Thê Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư 26914 lượt đọc Chị Kế Của Lọ Lem 1372 lượt đọc
Tác giả Hồng Trần Huyễn Định dạng Sách PDFSố trang 922 Lượt xem/nghe 28 Lượt đọc 18Lượt tải 7 Kích thước MB Tạo lúc Tue, 08/11/2022 1603 Thể loại TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời... * Họ và tên của bạn * Ngày tháng năm sinh Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras Pitago Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Sư Huynh Trên Đời Đều Đen Tối PDF của tác giả Hồng Trần Huyễn nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy. Cám ơn sự hỗ trợ, động viên để duy trì và phát triển website. Mọi đóng góp xin gửi vềNgười nhận Hoàng Nhật MinhSố tài khoản 103873878411Ngân hàng VietinBank Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo CÓ THỂ BẠN CŨNG THÍCH Thiên Văn Tang Thượng Thiên Vũ 1 - Ma Vân Thư Viện Bộ Phi Yên Thiên Vũ 2 - Long Ngự Tứ Cực Bộ Phi Yên Thiên Vũ 3 - Mị Nguyệt Bộ Phi Yên Thiên Vương Triệt Dạ Lưu Hương Thiên Ý Mạc Trung Chi Thủy Thiếp Định Chàng Rồi Quyết Chẳng Buông Cố Liễu Chi Admin Tue, 08/11/2022 1603 28 KHOA HỌC TÂM LINH 1000 Từ Làm Thay Đổi Thế Giới Cần Tĩnh Tâm Mới Có Thể Dung Nạp Được Trí Tuệ Muốn Hạnh Phúc Không Gì Bằng Biết Đủ Lòng Hiếu Thuận Của Người Xưa Vì Sao Lại Nói “Khó Nhất Là Tu Tại Gia”? Đừng Giáo Dục Và Yêu Thương Sai Cách Cộng Hưởng Schumann Phần 1. Tần Số Rung Động Của Trái Đất Đang Tăng Cộng Hưởng Schumann Phần 2. Các Triệu Chứng Cụ Thể Và Cách Khắc Phục NHẠC CHỮA LÀNH Đàn Hạc Và Sáo Giáng Sinh - Christmas Harp And Flutes Bruce Kurnow Những Bài Cover Hay Nhất - The Best Cover Songs Ever Gnus Cello The London Cello Sound - Latin Cello Paul Watkins 2Cellos 2Cellos In2Ition 2Cellos Celloverse 2Cellos Discover 2Cellos Score 2Cellos Let There Be Cello 2Cellos Âm Thanh Của Cello - The Sound Of Cello Liu Dahai Thời Đại Hoàng Kim - Golden Age Nathalie Manser Đang Cập Nhật Top views Theo Ngày Theo Tuần Theo Tháng 4 - Con Mèo Tự Dưng Biết Nói Claude Roy3 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet3 - Bắt Sóng Cảm Xúc Ori Brafman3 - Bí Mật Bị Thời Gian Vùi Lấp Đồng Hoa3 - Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa Twentine3 - Cuộc Thám Hiểm Vào Lòng Đất Jules Verne3 - Gò Công - Xưa Và Nay Huỳnh Minh 18 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck15 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet15 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần13 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham12 - Ếch Mạc Ngôn10 - 101 Bước Vẽ Chì Căn Bản Trong Hội Họa Robert Capitolo9 - Cách Ta Nghĩ John Dewey 514 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần185 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck115 - Ếch Mạc Ngôn104 - Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ Svetlana Alexievich99 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet91 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham87 - Cái Tôi Và Cái Nó Sigmund Freud SÁCH NÓI - AUDIO BOOKS 082559Tướng Mệnh Khảo Luận Vũ Tài Lục 043000Nghệ Thuật Bài Trí Của Người Nhật Marle Kondo 070739Những Chuyện Luân Hồi Hiện Đại Thích Tâm Quang 050414Lịch Sử Thông Thiên Học - Tập 2 H. S. Olcott 015537Phép Xuất Hồn Đỗ Thuần Hậu 054859Quy Luật Tâm Thức Neverland 021934Bốn Thỏa Ước Don Miguel Ruiz
sư huynh trên đời đều đen tối